Logo Thư Viện Phật Giáo
Kinh Không Uế Nhiễm – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 5

Kinh Không Uế Nhiễm - Trung Bộ Kinh - Bài Kinh Số 5

Kinh Không Uế Nhiễm - Trung Bộ Kinh - Bài Kinh Số 5

Tôi nghe như thế này:

Vào một thời, Đức Thế Tôn ngự tại thành Xá-vệ, trong Kỳ-đà Lâm, khu vườn của ông Cấp Cô Độc. Tại đây, Tôn giả Xá-lợi-phất gọi các Tỳ-kheo:
“Này các bạn đạo Tỳ-kheo!”
— “Thưa vâng, Tôn giả!” các Tỳ-kheo đáp lời Tôn giả Xá-lợi-phất.
Tôn giả Xá-lợi-phất dạy như sau:

“Này các bạn đạo, trong đời có bốn hạng người. Bốn hạng ấy là gì?
Này các bạn đạo, ở đây có hạng người mang cấu uế trong tâm, nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế.’
Lại nữa, này các bạn đạo, ở đây có hạng người mang cấu uế trong tâm, và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế.’
Lại nữa, này các bạn đạo, ở đây có hạng người không mang cấu uế trong tâm, nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế.’
Lại nữa, này các bạn đạo, ở đây có hạng người không mang cấu uế trong tâm, và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế.’

Này các bạn đạo, hạng người mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ trong hai hạng người có cấu uế, hạng này được gọi là hạ liệt.
Này các bạn đạo, hạng người mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ trong hai hạng người có cấu uế, hạng này được gọi là ưu thắng.
Này các bạn đạo, hạng người không mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ trong hai hạng người không có cấu uế, hạng này được gọi là hạ liệt.
Này các bạn đạo, hạng người không mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ trong hai hạng người không có cấu uế, hạng này được gọi là ưu thắng.”

Khi ấy, Tôn giả Đại Mục-kiền-liên thưa với Tôn giả Xá-lợi-phất:
“Này Tôn giả Xá-lợi-phất, do nhân gì, do duyên gì, trong hai hạng người có cấu uế, một hạng được gọi là hạ liệt, một hạng được gọi là ưu thắng? Do nhân gì, do duyên gì, trong hai hạng người không có cấu uế, một hạng được gọi là hạ liệt, một hạng được gọi là ưu thắng?”

Tôn giả Xá-lợi-phất đáp:
“Này bạn đạo Mục-kiền-liên, hạng người mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ không khởi ý muốn, không nỗ lực, không tinh tấn để diệt trừ cấu uế ấy. Người này sẽ qua đời khi vẫn còn tham, còn sân, còn si, vẫn còn cấu uế, tâm vẫn ô nhiễm.’
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng được mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, đầy bụi bẩn. Người chủ không dùng, không lau chùi, mà bỏ nó vào chỗ bụi bặm. Này bạn đạo, cái bát ấy qua thời gian sẽ càng bẩn hơn, càng đầy bụi hơn.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, hạng người mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ không khởi ý muốn, không nỗ lực, không tinh tấn để diệt trừ cấu uế ấy. Người này sẽ qua đời khi vẫn còn tham, còn sân, còn si, vẫn còn cấu uế, tâm vẫn ô nhiễm.’

Này bạn đạo, hạng người mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ khởi ý muốn, sẽ nỗ lực, sẽ tinh tấn để diệt trừ cấu uế ấy. Người này sẽ qua đời khi không còn tham, không còn sân, không còn si, không còn cấu uế, tâm không ô nhiễm.’
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng được mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, đầy bụi bẩn. Người chủ dùng nó, lau chùi sạch sẽ, không bỏ vào chỗ bụi bặm. Này bạn đạo, cái bát ấy qua thời gian sẽ càng sạch hơn, càng thanh tịnh hơn.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, hạng người mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ khởi ý muốn, sẽ nỗ lực, sẽ tinh tấn để diệt trừ cấu uế ấy. Người này sẽ qua đời khi không còn tham, không còn sân, không còn si, không còn cấu uế, tâm không ô nhiễm.’

Này bạn đạo, hạng người không mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ khởi suy nghĩ về sự thanh tịnh. Vì suy nghĩ về sự thanh tịnh, tham sẽ làm ô nhiễm tâm người này. Người này sẽ qua đời khi vẫn còn tham, còn sân, còn si, vẫn còn cấu uế, tâm vẫn ô nhiễm.’
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng được mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, sạch sẽ và thanh tịnh. Người chủ không dùng, không lau chùi, mà bỏ nó vào chỗ bụi bặm. Này bạn đạo, cái bát ấy qua thời gian sẽ càng bẩn hơn, càng đầy bụi hơn.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, hạng người không mang cấu uế trong tâm nhưng không biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ khởi suy nghĩ về sự thanh tịnh. Vì suy nghĩ về sự thanh tịnh, tham sẽ làm ô nhiễm tâm người này. Người này sẽ qua đời khi vẫn còn tham, còn sân, còn si, vẫn còn cấu uế, tâm vẫn ô nhiễm.’

Này bạn đạo, hạng người không mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ không khởi suy nghĩ về sự thanh tịnh. Vì không suy nghĩ về sự thanh tịnh, tham sẽ không làm ô nhiễm tâm người này. Người này sẽ qua đời khi không còn tham, không còn sân, không còn si, không còn cấu uế, tâm không ô nhiễm.’
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng được mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, sạch sẽ và thanh tịnh. Người chủ dùng nó, lau chùi sạch sẽ, không bỏ vào chỗ bụi bặm. Này bạn đạo, cái bát ấy qua thời gian sẽ càng sạch hơn, càng thanh tịnh hơn.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, hạng người không mang cấu uế trong tâm và biết rõ như thật: ‘Trong tâm ta không có cấu uế,’ với người này, có thể mong đợi điều sau: ‘Người này sẽ không khởi suy nghĩ về sự thanh tịnh. Vì không suy nghĩ về sự thanh tịnh, tham sẽ không làm ô nhiễm tâm người này. Người này sẽ qua đời khi không còn tham, không còn sân, không còn si, không còn cấu uế, tâm không ô nhiễm.’

Này bạn đạo Mục-kiền-liên, do nhân ấy, do duyên ấy, trong hai hạng người có cấu uế, một hạng được gọi là hạ liệt, một hạng được gọi là ưu thắng. Do nhân ấy, do duyên ấy, trong hai hạng người không có cấu uế, một hạng được gọi là hạ liệt, một hạng được gọi là ưu thắng.”

“Này bạn đạo, cái gọi là ‘cấu uế’ có nghĩa là gì? Danh từ nào đồng nghĩa với ‘cấu uế’?”

“Này bạn đạo, các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng chính là đồng nghĩa với cái gọi là ‘cấu uế.’

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Nếu ta phạm giới tội, mong các Tỳ-kheo không biết ta đã phạm giới tội.’ Nhưng rồi các Tỳ-kheo biết vị ấy đã phạm giới tội. Vị ấy nghĩ: ‘Các Tỳ-kheo đã biết ta phạm giới tội.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Nếu ta phạm giới tội, mong các Tỳ-kheo quở trách ta ở chỗ kín đáo, không phải giữa Tăng chúng.’ Nhưng rồi các Tỳ-kheo quở trách vị ấy giữa Tăng chúng, không phải chỗ kín đáo. Vị ấy nghĩ: ‘Các Tỳ-kheo quở trách ta giữa Tăng chúng, không phải chỗ kín đáo.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Nếu ta phạm giới tội, mong một Tỳ-kheo ngang hàng quở trách ta, không phải người không ngang hàng.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo không ngang hàng quở trách vị ấy, không phải người ngang hàng. Vị ấy nghĩ: ‘Một Tỳ-kheo không ngang hàng quở trách ta, không phải người ngang hàng.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong Đức Thế Tôn hỏi ta nhiều lần khi giảng pháp cho Tỳ-kheo chúng, đừng hỏi Tỳ-kheo khác nhiều lần.’ Nhưng rồi Đức Thế Tôn hỏi một Tỳ-kheo khác nhiều lần khi giảng pháp, không hỏi vị ấy nhiều lần. Vị ấy nghĩ: ‘Đức Thế Tôn hỏi Tỳ-kheo khác nhiều lần khi giảng pháp, không hỏi ta nhiều lần.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong các Tỳ-kheo để ta đi trước khi vào làng khất thực, đừng để Tỳ-kheo khác đi trước.’ Nhưng rồi các Tỳ-kheo để một Tỳ-kheo khác đi trước khi vào làng khất thực, không để vị ấy đi trước. Vị ấy nghĩ: ‘Các Tỳ-kheo để Tỳ-kheo khác đi trước khi vào làng khất thực, không để ta đi trước.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong tại nơi dùng bữa, ta được chỗ ngồi tốt nhất, nước uống tốt nhất, thức ăn khất thực tốt nhất; đừng để Tỳ-kheo khác được những thứ ấy.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác được chỗ ngồi tốt nhất, nước uống tốt nhất, thức ăn khất thực tốt nhất, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác được chỗ ngồi tốt nhất, nước uống tốt nhất, thức ăn khất thực tốt nhất, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong sau khi ăn xong tại nơi dùng bữa, ta được thuyết lời tùy hỷ, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác thuyết lời tùy hỷ sau khi ăn xong, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác thuyết lời tùy hỷ sau khi ăn xong, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta được thuyết pháp cho các Tỳ-kheo tụ tập tại tịnh xá, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các Tỳ-kheo tụ tập tại tịnh xá, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các Tỳ-kheo tại tịnh xá, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta được thuyết pháp cho các Tỳ-kheo-ni tụ tập tại tịnh xá, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các Tỳ-kheo-ni, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các Tỳ-kheo-ni, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta được thuyết pháp cho các nam cư sĩ tụ tập tại tịnh xá, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các nam cư sĩ, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các nam cư sĩ, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta được thuyết pháp cho các nữ cư sĩ tụ tập tại tịnh xá, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các nữ cư sĩ, còn vị ấy không được. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác thuyết pháp cho các nữ cư sĩ, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong các Tỳ-kheo cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường ta, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi các Tỳ-kheo cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường một Tỳ-kheo khác, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Các Tỳ-kheo cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường Tỳ-kheo khác, không phải ta.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong các Tỳ-kheo-ni cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường ta, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi các Tỳ-kheo-ni cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường một Tỳ-kheo khác, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Các Tỳ-kheo-ni cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường Tỳ-kheo khác, không phải ta.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong các nam cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường ta, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi các nam cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường một Tỳ-kheo khác, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Các nam cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường Tỳ-kheo khác, không phải ta.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong các nữ cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường ta, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi các nữ cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường một Tỳ-kheo khác, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Các nữ cư sĩ cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường Tỳ-kheo khác, không phải ta.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta nhận được y áo thượng hạng, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác nhận được y áo thượng hạng, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác nhận được y áo thượng hạng, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta nhận được thức ăn khất thực thượng hạng, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác nhận được thức ăn khất thực thượng hạng, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác nhận được thức ăn khất thực thượng hạng, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta nhận được chỗ nằm ngồi thượng hạng, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác nhận được chỗ nằm ngồi thượng hạng, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác nhận được chỗ nằm ngồi thượng hạng, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, có trường hợp một Tỳ-kheo nghĩ: ‘Mong ta nhận được thuốc trị bệnh thượng hạng, không phải Tỳ-kheo khác.’ Nhưng rồi một Tỳ-kheo khác nhận được thuốc trị bệnh thượng hạng, không phải vị ấy. Vị ấy nghĩ: ‘Tỳ-kheo khác nhận được thuốc trị bệnh thượng hạng, còn ta không được.’ Vì thế, vị ấy sinh lòng giận dữ và bất mãn. Này bạn đạo, giận dữ và bất mãn đều thuộc về cấu uế.

Này bạn đạo, các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng chính là đồng nghĩa với cái gọi là ‘cấu uế.’

Này bạn đạo, với Tỳ-kheo nào mà các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng còn được thấy, còn được nghe là chưa diệt trừ, dù vị ấy sống trong rừng núi, ở những nơi xa vắng, sống đời khất thực, đi khất thực từng nhà, mặc y phấn tảo, y áo thô xấu, thì các bạn đồng tu vẫn không cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường vị ấy. Vì sao? Vì các bậc tôn giả thấy và nghe rằng các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng của vị này chưa được diệt trừ.
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng, mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, sạch sẽ và thanh tịnh. Nhưng người chủ đổ đầy bát ấy với xác rắn, xác chó, hay xác người, đậy lại bằng một bát đồng khác rồi mang ra chợ. Người ta thấy vậy hỏi: ‘Bạn mang gì mà trông đẹp mắt thế?’ Khi mở ra xem, họ không thích, sinh lòng ghê tởm, chán ghét. Người đói còn chẳng muốn ăn, huống chi người no.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, với Tỳ-kheo nào mà các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng còn được thấy, còn được nghe là chưa diệt trừ, dù vị ấy sống trong rừng núi, ở những nơi xa vắng, sống đời khất thực, đi khất thực từng nhà, mặc y phấn tảo, y áo thô xấu, thì các bạn đồng tu vẫn không cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường vị ấy. Vì sao? Vì các bậc tôn giả thấy và nghe rằng các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng của vị này chưa được diệt trừ.

Này bạn đạo, với Tỳ-kheo nào mà các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng được thấy, được nghe là đã diệt trừ, dù vị ấy sống gần làng xóm, nhận lời mời ăn riêng, mặc y áo do cư sĩ cúng dường, thì các bạn đồng tu vẫn cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường vị ấy. Vì sao? Vì các bậc tôn giả thấy và nghe rằng các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng của vị này đã được diệt trừ.
Này bạn đạo, ví như một cái bát bằng đồng, mang từ chợ về hay từ lò thợ rèn về, sạch sẽ và thanh tịnh. Người chủ đổ đầy bát ấy với gạo ngon, cơm sạch, không hạt đen, cùng các món ăn ngon, đậy lại bằng một bát đồng khác rồi mang ra chợ. Người ta thấy vậy hỏi: ‘Bạn mang gì mà trông đẹp mắt thế?’ Khi mở ra xem, họ thích thú, không ghê tởm, không chán ghét. Người no còn muốn ăn, huống chi người đói.”

“Này bạn đạo, đúng như vậy.”

“Này bạn đạo, cũng thế, với Tỳ-kheo nào mà các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng được thấy, được nghe là đã diệt trừ, dù vị ấy sống gần làng xóm, nhận lời mời ăn riêng, mặc y áo do cư sĩ cúng dường, thì các bạn đồng tu vẫn cung kính, tôn trọng, lễ bái, cúng dường vị ấy. Vì sao? Vì các bậc tôn giả thấy và nghe rằng các pháp ác, bất thiện thuộc cảnh giới dục vọng của vị này đã được diệt trừ.”

Khi ấy, Tôn giả Đại Mục-kiền-liên thưa với Tôn giả Xá-lợi-phất:
“Này bạn đạo Xá-lợi-phất, một ví dụ khởi lên trong tâm tôi.”

“Này bạn đạo Mục-kiền-liên, hãy nói ví dụ ấy.”

“Này bạn đạo, một lần tôi ở thành Vương Xá, tại Giribbaja. Vào buổi sáng, tôi đắp y, mang bát, đi vào thành Vương Xá khất thực. Lúc ấy, Samiti, con của một thợ làm xe, đang gọt một vành xe, còn ngoại đạo tà mạng Panduputta, trước là con của thợ làm xe, đứng bên cạnh. Ngoại đạo Panduputta nghĩ: ‘Mong rằng Samiti gọt bỏ chỗ cong, chỗ lệch, chỗ mắt gỗ này trên vành xe, để nó trơn tru, không cong, không lệch, không mắt gỗ, và đặt vừa trục chính.’ Này bạn đạo, ngoại đạo Panduputta nghĩ sao thì Samiti gọt đúng như vậy – gọt bỏ chỗ cong, chỗ lệch, chỗ mắt gỗ trên vành xe. Ngoại đạo Panduputta hoan hỷ, nói lời khen ngợi: ‘Hình như anh ta gọt với tâm của mình, biết rõ tâm ta vậy.’

Này bạn đạo, những kẻ không có lòng tin, vì kế sinh nhai mà xuất gia, không phải vì lòng tin, sống đời không gia đình – những kẻ gian trá, xảo quyệt, kiêu căng, dao động, lắm lời, nói chuyện tạp nham, không giữ gìn các căn, không tiết chế ăn uống, không tỉnh giác, không thiết tha hạnh Sa-môn, không kính trọng Phật pháp, ưa sống xa hoa, lười biếng, sa vào hưởng thụ, từ bỏ trách nhiệm xa lánh dục lạc, buông thả, không tinh tấn, quên chánh niệm, tâm tán loạn, trí tuệ kém, ngu muội – Tôn giả Xá-lợi-phất, với pháp môn này, như thể biết rõ tâm họ, đã chỉ ra đúng tâm họ.

Còn những người con trai dòng họ tốt, vì lòng tin而出 gia, từ bỏ gia đình, sống đời không gia đình – những người không gian trá, không xảo quyệt, không kiêu căng, không dao động, không lắm lời, không nói chuyện tạp nham, giữ gìn các căn, tiết chế ăn uống, tỉnh giác, thiết tha hạnh Sa-môn, kính trọng Phật pháp, không ưa sống xa hoa, không lười biếng, từ bỏ hưởng thụ, dẫn đầu trong xa lánh dục lạc, tinh tấn, siêng năng, chánh niệm vững vàng, tâm định tĩnh, trí tuệ sáng suốt, không ngu muội – những người này, khi nghe pháp môn của Tôn giả Xá-lợi-phất, như thể đang uống, đang nếm bằng lời nói và tâm ý. Thật tốt lành thay, một bạn đồng tu đã giúp họ vượt qua bất thiện, an trú trong thiện pháp!”

“Này bạn đạo, ví như một chàng trai hay cô gái trẻ, thích trang sức, sau khi gội đầu, nhận được vòng hoa sen xanh, hoa vũ sanh, hay hoa thiện tư, dùng cả hai tay nâng vòng hoa ấy đặt lên đầu. Này bạn đạo, cũng thế, những người con trai dòng họ tốt vì lòng tin而出 gia, từ bỏ gia đình, sống đời không gia đình – không gian trá, không xảo quyệt, không kiêu căng, không dao động, không lắm lời, không nói chuyện tạp nham, giữ gìn các căn, tiết chế ăn uống, tỉnh giác, thiết tha hạnh Sa-môn, kính trọng Phật pháp, không ưa sống xa hoa, không lười biếng, từ bỏ hưởng thụ, dẫn đầu trong xa lánh dục lạc, tinh tấn, siêng năng, chánh niệm vững vàng, tâm định tĩnh, trí tuệ sáng suốt, không ngu muội – thật tốt lành thay, một bạn đồng tu đã giúp họ vượt qua bất thiện, an trú trong thiện pháp!”

Như vậy, hai vị đại đức ấy cùng nhau giảng dạy, cùng nhau hoan hỷ.

Lưu ý phần dịch

Bản dịch sát nghĩa và dễ hiểu. Nhưng nó tập trung vào việc diễn giải nghĩa đơn giản cho người đọc dễ hiểu hơn.
Được biên soạn bởi Thuvienphatgiao.org

QR Code
QR Code https://thuvienphatgiao.org/kinh-khong-ue-nhiem/

Hành trình đến con đường Giác ngộ

Xem thêm những bài viết

Kinh Tư Sát – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 47
Kinh Tư Sát – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 47
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Sāvatthi (Xá-vệ), trong Jetavana (Kỳ-đà Lâm), tại tịnh xá của ông Anāthapiṇḍika (Cấp…
Đại Kinh Pháp Hành – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 46
Đại Kinh Pháp Hành – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 46
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Sāvatthi (Xá-vệ), trong Jetavana (Kỳ-đà Lâm), tại tịnh xá của ông Anāthapiṇḍika (Cấp…
Tiểu Kinh Pháp Hành – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 45
Tiểu Kinh Pháp Hành – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 45
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Sāvatthi (Xá-vệ), trong Jetavana (Kỳ-đà Lâm), tại tịnh xá của ông Anāthapiṇḍika (Cấp…
Tiểu Kinh Phương Quảng – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 44
Tiểu Kinh Phương Quảng – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 44
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Rājagaha (Vương Xá), trong Veluvana (Trúc Lâm), tại chỗ nuôi sóc Kalandaka Nivāpa.…
Đại Kinh Phương Quảng – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 43
Đại Kinh Phương Quảng – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 43
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Sāvatthi (Xá-vệ), trong Jetavana (Kỳ-đà Lâm), tại tịnh xá của ông Anāthapiṇḍika (Cấp…
Kinh Veranjaka – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 42
Kinh Veranjaka – Trung Bộ Kinh – Bài Kinh Số 42
Tôi nghe như vầy: Một thời, Đức Thế Tôn ngự tại Sāvatthi (Xá-vệ), trong Jetavana (Kỳ-đà Lâm), tại tịnh xá của ông Anāthapiṇḍika (Cấp…