Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn trú ở Sāvatthī, Jetavana, tại tịnh xá Anāthapiṇḍika (Cấp Cô Ðộc).
Rồi Thế Tôn, vào buổi sáng, đắp y, cầm y bát, đi vào Sāvatthī để khất thực. Tôn giả Rāhula cũng vào buổi sáng, đắp y, cầm y bát, đi sau lưng Thế Tôn. Rồi Thế Tôn, sau khi đưa mắt nhìn quanh, bảo Tôn giả Rāhula:
— Này Rāhula, bất cứ sắc pháp nào, quá khứ, vị lai, hiện tại, nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần, tất cả sắc pháp phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
— Bạch Thế Tôn, có phải chỉ sắc mà thôi? Bạch Thiện Thệ, có phải chỉ sắc mà thôi?
— Cả sắc, này Rāhula; cả thọ, này Rāhula; cả tưởng, này Rāhula; cả hành, này Rāhula; và cả thức, này Rāhula.
Rồi Tôn giả Rāhula tự nghĩ: “Ai hôm nay còn có thể được Thế Tôn trực tiếp giảng dạy bằng bài giáo giới, rồi còn đi vào làng để khất thực?” Rồi Tôn giả từ chỗ ấy trở lui, ngồi xuống dưới một gốc cây, kiết già, lưng thẳng, an trú niệm trước mặt.
Tôn giả Sāriputta thấy Tôn giả Rāhula đang ngồi dưới một gốc cây, kiết già, lưng thẳng, an trú niệm trước mặt. Sau khi thấy vậy, Ngài nói với Tôn giả Rāhula:
— Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập nhập tức xuất tức niệm. Này Rāhula, tu tập niệm hơi thở vào, hơi thở ra, làm cho sung mãn, sẽ được quả lớn, được lợi ích lớn.
Rồi Tôn giả Rāhula, vào buổi chiều, sau khi từ Thiền tịnh đứng dậy, đi đến chỗ Thế Tôn ở, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn và ngồi xuống một bên. Sau khi ngồi xuống một bên, Tôn giả Rāhula bạch Thế Tôn:
— Bạch Thế Tôn, niệm hơi thở vào hơi thở ra được tu tập như thế nào, làm cho sung mãn như thế nào, để được quả lớn, được lợi ích lớn?
— Này Rāhula, cái gì thuộc nội thân, thuộc cá nhân, kiên cứng, thô phù, bị chấp thủ, như tóc, lông, móng, răng, da, thịt, gân, xương, tủy, thận, tim, gan, hoành cách mô, lá lách, phổi, ruột, màng ruột, bao tử, phân, và bất cứ vật gì khác thuộc nội thân, thuộc cá nhân, kiên cứng, thô phù, bị chấp thủ; như vậy, này Rāhula, được gọi là nội địa giới.
Những gì thuộc nội địa giới và những gì thuộc ngoại địa giới đều thuộc về địa giới. Ðịa giới ấy phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ như sau: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
Sau khi như thật quán sát địa giới với chánh trí tuệ như vậy, vị ấy sanh yểm ly đối với địa giới, tâm từ bỏ địa giới.
Và này Rāhula, thế nào là thủy giới? Có nội thủy giới, có ngoại thủy giới.
Và này Rāhula, thế nào là nội thủy giới? Cái gì thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc nước, thuộc chất lỏng, bị chấp thủ, như mật, đàm, niêm dịch, mủ, máu, mồ hôi, mỡ, nước mắt, mỡ da, nước miếng, nước ở khớp xương, nước tiểu, và bất cứ vật gì khác thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc nước, thuộc chất lỏng, bị chấp thủ; như vậy, này Rāhula, được gọi là nội thủy giới.
Những gì thuộc nội thủy giới và những gì thuộc ngoại thủy giới đều thuộc về thủy giới. Thủy giới ấy phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ như sau: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
Sau khi như thật quán sát thủy giới với chánh trí tuệ như vậy, vị ấy sanh yểm ly đối với thủy giới, tâm từ bỏ thủy giới.
Và này Rāhula, thế nào là hỏa giới? Có nội hỏa giới, có ngoại hỏa giới.
Và này Rāhula, thế nào là nội hỏa giới? Cái gì thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc lửa, thuộc chất nóng, bị chấp thủ; như cái gì khiến cho hâm nóng, khiến cho hủy hoại, khiến cho thiêu cháy, cái gì khiến cho những vật được ăn, uống, nhai, nếm có thể khéo tiêu hóa, hay tất cả những vật gì khác thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc lửa, thuộc chất nóng, bị chấp thủ; như vậy, này Rāhula, được gọi là nội hỏa giới.
Những gì thuộc nội hỏa giới và những gì thuộc ngoại hỏa giới đều thuộc về hỏa giới. Hỏa giới ấy phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ như sau: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
Sau khi như thật quán sát hỏa giới với chánh trí tuệ như vậy, vị ấy sanh yểm ly đối với hỏa giới, tâm từ bỏ hỏa giới.
Và này Rāhula, thế nào là phong giới? Có nội phong giới, có ngoại phong giới.
Và này Rāhula, thế nào là nội phong giới? Cái gì thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc gió, thuộc tánh động, bị chấp thủ, như gió thổi lên, gió thổi xuống, gió trong ruột, gió trong bụng dưới, gió thổi ngang các đốt, các khớp, hơi thở vào, hơi thở ra, và bất cứ vật gì khác thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc gió, thuộc tánh động, bị chấp thủ; như vậy, này Rāhula, được gọi là nội phong giới.
Những gì thuộc nội phong giới và những gì thuộc ngoại phong giới đều thuộc về phong giới. Phong giới ấy phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ như sau: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
Sau khi như thật quán sát phong giới với chánh trí tuệ như vậy, vị ấy sanh yểm ly đối với phong giới, tâm từ bỏ phong giới.
Và này Rāhula, thế nào là hư không giới? Có nội hư không giới, có ngoại hư không giới.
Và này Rāhula, thế nào là nội hư không giới? Cái gì thuộc về nội thân, thuộc cá nhân, thuộc hư không, thuộc hư không tánh, bị chấp thủ, như lỗ tai, lỗ mũi, cửa miệng, chỗ nhai, chỗ uống, chỗ ăn, chỗ nếm, và chỗ giữ lại những gì được nhai, được uống, được ăn, và chỗ tống xuất xuống phần dưới để ra ngoài, và bất cứ vật gì khác thuộc nội thân, thuộc cá nhân, thuộc hư không, thuộc hư không tánh, bị chấp thủ; như vậy, này Rāhula, được gọi là nội hư không giới.
Những gì thuộc nội hư không giới và những gì thuộc ngoại hư không giới đều thuộc về hư không giới. Hư không giới ấy phải được quán sát như thật với chánh trí tuệ như sau: “Cái này không phải của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải tự ngã của ta.”
Sau khi như thật quán sát hư không giới với chánh trí tuệ như vậy, vị ấy sanh yểm ly đối với hư không giới, tâm từ bỏ hư không giới.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như đất. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như đất, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, ví như trên đất, người ta quăng đồ tịnh, quăng đồ không tịnh, quăng phân uế, quăng nước tiểu, nhổ nước miếng, quăng mủ, quăng máu; tuy vậy đất không lo âu, không dao động, không nhàm chán; cũng vậy, này Rāhula, hãy tu tập như đất. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như đất, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như nước. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như nước, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, ví như trong nước, người ta rửa đồ tịnh, rửa đồ không tịnh, rửa phân uế, rửa nước tiểu, rửa nước miếng, rửa mủ, rửa máu; tuy vậy nước không lo âu, không dao động, không nhàm chán; cũng vậy, này Rāhula, hãy tu tập như nước. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như nước, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như lửa. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như lửa, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, ví như lửa đốt các đồ tịnh, đốt các đồ không tịnh, đốt phân uế, đốt nước tiểu, đốt nước miếng, đốt mủ, đốt máu; tuy vậy lửa không lo âu, không dao động, không nhàm chán; cũng vậy, này Rāhula, hãy tu tập như lửa. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như lửa, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như gió. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như gió, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, ví như gió thổi các đồ tịnh, thổi các đồ không tịnh, thổi phân uế, thổi nước tiểu, thổi nước miếng, thổi mủ, thổi máu; tuy vậy gió không lo âu, không dao động, không nhàm chán; cũng vậy, này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như gió. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như gió, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như hư không. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như hư không, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, ví như hư không không trú ở đâu, không bị trú tại một chỗ nào; cũng vậy, này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập như hư không. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập như hư không, các xúc khả ái, không khả ái được khởi lên, tâm không bị nắm giữ, không bị tồn tại.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về lòng từ. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về lòng từ, cái gì thuộc sân tâm sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về lòng bi. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về lòng bi, cái gì thuộc hại tâm sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về hỷ. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về hỷ, cái gì thuộc bất lạc sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về xả. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về xả, cái gì thuộc hận tâm sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về bất tịnh. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về bất tịnh, cái gì thuộc tham ái sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về vô thường. Này Rāhula, do tu tập sự tu tập về vô thường, cái gì thuộc ngã mạn sẽ được trừ diệt.
Này Rāhula, hãy tu tập sự tu tập về niệm hơi thở vào hơi thở ra. Này Rāhula, do tu tập niệm hơi thở vào hơi thở ra, làm cho sung mãn, nên được quả lớn, được lợi ích lớn.
Và này Rāhula, thế nào là tu tập niệm hơi thở vào hơi thở ra, làm cho sung mãn, nên được quả lớn, được lợi ích lớn?
Ở đây, này Rāhula, vị Tỷ-kheo đi đến khu rừng, đi đến gốc cây, hay đi đến ngôi nhà trống, và ngồi kiết già, lưng thẳng, an trú chánh niệm trước mặt.
Tỉnh giác, vị ấy thở vào; tỉnh giác, vị ấy thở ra.
Hay thở vào dài, vị ấy biết: “Tôi thở vào dài”; hay thở ra dài, vị ấy biết: “Tôi thở ra dài.”
Hay thở vào ngắn, vị ấy biết: “Tôi thở vào ngắn”; hay thở ra ngắn, vị ấy biết: “Tôi thở ra ngắn.”
“Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“An tịnh thân hành, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“An tịnh thân hành, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Cảm giác hỷ thọ, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Cảm giác hỷ thọ, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Cảm giác lạc thọ, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Cảm giác lạc thọ, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Cảm giác tâm hành (cittasaṅkhāra), tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Cảm giác tâm hành, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“An tịnh tâm hành, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“An tịnh tâm hành, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Cảm giác về tâm, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Cảm giác về tâm, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Với tâm hân hoan, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Với tâm hân hoan, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Với tâm định tĩnh, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Với tâm định tĩnh, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Với tâm giải thoát, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Với tâm giải thoát, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Quán vô thường, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Quán vô thường, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Quán ly tham, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Quán ly tham, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Quán đoạn diệt, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Quán đoạn diệt, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
“Quán từ bỏ, tôi sẽ thở vào,” vị ấy tập.
“Quán từ bỏ, tôi sẽ thở ra,” vị ấy tập.
Tu tập niệm hơi thở vào, hơi thở ra như vậy, này Rāhula, làm cho sung mãn như vậy, có quả lớn, có lợi ích lớn.
Này Rāhula, tu tập niệm hơi thở vào, hơi thở ra như vậy, làm cho sung mãn như vậy, thời khi những hơi thở vào, hơi thở ra tối hậu chấm dứt, chứng được giác tri, không phải không được giác tri.
Thế Tôn thuyết giảng như vậy.
Tôn giả Rāhula hoan hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy.
Hành trình đến con đường Giác ngộ